Những ngày sau bữa tối tại nhà hàng, mối quan hệ giữa Trạch Dương và Tiệp Trân dần trở nên phức tạp hơn. Họ thường xuyên gặp gỡ, nhưng không ai chính thức thổ lộ cảm xúc của mình. Trạch Dương, tuy biết rõ tình cảm của
Tiệp Trân dành cho mình, lại luôn cố gắng tránh xa ranh giới mong manh đó. Anh không muốn làm tổn thương cô, nhưng cũng không thể đáp lại tình cảm mà cô mong đợi.
Một buổi sáng, khi đang làm việc, Trạch Dương nhận được tin nhắn từ Tiệp Trân: "Chú có muốn ăn trưa cùng con không? Con biết một quán phở ngon gần đây."
Trạch Dương nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Trong lòng anh có chút do dự. Gần đây, sự thân thiết giữa họ khiến anh bắt đầu lo lắng. Anh không thể phủ nhận rằng mình quan tâm đến Tiệp Trân, nhưng là một người đàn ông từng trải, Trạch Dương biết rõ rằng tình cảm đó không đủ để tạo nên một mối quan hệ lâu dài. Anh sợ nếu mình tiếp tục, Tiệp Trân sẽ ngày càng dấn sâu vào tình cảm đơn phương ấy.
"Được thôi, nhưng chỉ một bát phở thôi nhé. Chú còn có việc vào buổi chiều," anh nhắn lại, cố giữ giọng điệu nhẹ nhàng nhưng không quá gần gũi.
Bữa trưa hôm đó, Tiệp Trân chọn một quán phở nằm trong con hẻm nhỏ, nơi không quá đông người qua lại. Cả hai ngồi xuống, gọi đồ ăn và bắt đầu trò chuyện. Tiệp Trân vẫn giữ phong thái vui vẻ thường ngày, cô kể về công việc, những vụ án gần đây và không ngừng đùa cợt. Trạch Dương lắng nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3699073/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.