Sáng sớm hôm đó, khi mặt trời còn chưa kịp ló dạng, Trạch Dương đã có mặt tại sân bay. Một số đàn em thân cận cùng Hạo Huy đứng bên ngoài cửa sân bay, vẫy tay tiễn anh. Những lời chúc bình an và may mắn vang lên trong không khí lạnh lẽo buổi sớm. Anh chỉ khẽ gật đầu, đôi mắt sáng nhưng sâu thắm. Chuyến bay này sẽ đưa anh trở về Tứ Xuyên, nơi quê hương anh đã chiến đấu để giành lại. Trên chuyến bay, Trạch Dương thả mình dựa vào ghế, đôi mắt nhắm lại, suy nghĩ về những gì anh vừa trải qua.
Khi máy bay hạ cánh, thay vì về nhà, Trạch Dương lập tức đến thẳng công ty. Anh muốn kiểm tra tình hình hoạt động trong hai tuần vừa qua. Trợ lý của anh, một người phụ nữ tầm tuổi trung niên nhưng đầy sắc sảo, đã chuẩn bị sẵn mọi thứ. Khi anh bước vào văn phòng, cô đã đứng đợi sẵn với tập hồ sơ trên tay.
"Chào anh Trạch, chào mừng anh trở về. Mọi việc trong công ty vẫn hoạt động bình thường. Đây là danh sách các báo cáo trong hai tuần qua," cô nói với giọng điềm tĩnh, đầy tự tin.
Trạch Dương ngồi xuống ghế giám đốc, mắt lướt qua từng dòng chữ trên báo cáo. Tất cả đều ổn định, thậm chí còn tốt hơn mong đợi. Mọi người đã quản lý rất tốt khi anh vắng mặt. Anh khẽ mỉm cười, cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
"Được rồi, cảm ơn cô. Mọi người đã làm rất tốt," Trạch Dương gật đầu, đôi mắt ánh lên sự hài lòng.
Ngay lúc đó, người thư ký của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3676458/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.