Sáng sớm hôm sau, khi ánh nắng dịu nhẹ tràn qua khung cửa số, Trạch Dương đã dậy từ rất sớm. Vết thương của anh vẫn đau âm ỉ, nhưng anh quyết tâm không để Tiệp Trân biết, càng không muốn cô phải lo lắng thêm. Chỉ còn vài ngày nữa họ sẽ trở về Tứ Xuyên, và anh muốn dành tất cả thời gian còn lại ở Hong Kong cho cô, để tạo ra những kỷ niệm thật đẹp trước khi mọi thứ trở về nhịp sống bận rộn thường nhật.
Tiệp Trân bước ra khỏi phòng, mắt vẫn còn mơ màng. Thấy Trạch Dương đã chuẩn bị sẵn sàng, cô cười toe toét, chạy tới ôm lấy anh. "'Chú dậy sớm thế? Hôm nay đi đâu chơi đây?"
Trạch Dương dịu dàng xoa đầu cô, ánh mắt đầy yêu thương. "Cháu muốn đi đâu, chú dẫn đi. Hôm nay là ngày của
chau."
Tiệp Trân nghĩ ngợi một lúc rồi vui vẻ đề xuất: "Cháu muốn đi thăm Đại lộ Ngôi Sao và sau đó đi thuyền dạo Vịnh
Victoria! Nghe nói buổi tối ở đó rất đẹp."
Trạch Dương cười, cố gắng che đi cơn đau nhói từ vết thương khi cúi người xuống buộc dây giày. "Được thôi, chúng ta sẽ đi dạo cả ngày. Cháu muốn ăn gì, muốn mua gì, chú đều sẽ chiều."
Hai người rời nhà từ sớm, bước chân dạo khắp các con phố sầm uất của Hong Kong. Họ ghé thăm Đại lộ Ngôi Sao, nơi có rất nhiều du khách và người dân địa phương đến chụp ảnh. Tiệp Trân thích thú với từng bức tượng và dấu tay của các ngôi sao nổi tiếng, không ngừng gọi Trạch Dương chụp ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3674786/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.