Trạch Dương bước chậm rãi vào phòng khách, ánh đèn nhẹ nhàng lan tỏa khắp căn nhà, tạo ra không gian ấm áp nhưng mang đầy nặng nề. Anh thấy Tiệp Trân đang ngồi bên bàn học, ánh mắt chăm chú vào cuốn sách trước mặt. Cô bé đã lớn lên quá nhanh, và anh cảm nhận được rằng cô bé đã thay đổi nhiều. Không còn là đứa trẻ ngây thơ ngày nào, giờ đây Tiệp Trân đã trở thành thiếu nữ với những suy nghĩ và cảm xúc phức tạp. Trạch Dương nhẹ nhàng tiến lại gần, đặt tay lên vai cô bé.
"Tiệp Trân, chú có chuyện cần nói với con," giọng anh nhẹ nhàng nhưng mang theo sự nghiêm túc.
Cô bé ngẩng lên, đôi mắt long lanh ánh sáng của sự chờ đợi và lo lắng. "Có chuyện gì vậy chú? Lời của chú nói con luôn lắng nghe mà. Nhưng sau hôm nay, giọng chú có vẻ hơi căng thẳng vậy ạ?"
Trạch Dương ngồi xuống đối diện cô bé, đôi tay anh đan vào nhau như thể đang cố gắng tìm lời để bắt đầu. "Chú sắp phải đi công tác xa, có thể một thời gian khá dài... Có lẽ là vài tháng và có khi là vài năm. Chú muốn mở một công ty tại Giang Nam, và chú sẽ bận rộn rất nhiều ở đó, bởi vì chú Ngụy Lâm đã lớn tuối một mình chú ấy không thể chăm coi mọi thứ được, nên phải nhờ chú sang giúp đỡ."
Tiệp Trân im lặng trong vài giây, đôi mắt cô bé như chùng xuống. "Chú... chú phải đi thật sao? Chú đi lâu vậy, con sẽ ở lại đây một mình à? Sao mà đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3651096/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.