Trạch Dương lặng lẽ quan sát từ sau bức tường cũ, hơi thở nặng nề nhưng đôi mắt vẫn sắc lạnh. Phía trước là một nhóm kẻ thù, đông hơn và có vũ khí vượt trội, nhưng Trạch Dương không hề nao núng. Anh biết rõ rằng mọi người đang dựa vào anh, và đặc biệt là Lý Tinh - người đồng đội, người anh lớn mà anh kính trọng. Bất kể tình hình nguy hiếm đến đâu, Trạch Dương sẽ không để cho mình gục ngã
Lý Tinh, dù là một người có nhiều kinh nghiệm, giờ cũng bị thương khá nặng. Máu từ vết thương trên vai anh ấy thấm đẫm bộ đồ chiến đấu, nhưng đôi mắt anh ấy vẫn kiên định nhìn Trạch Dương. "Trạch Dương, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu. Bọn chúng sẽ tiến tới bất kỳ lúc nào. Tôi... tôi không thể chiến đấu thêm được
ทนีล."
Trạch Dương mím chặt môi, ánh mắt anh rực lên ngọn lửa của sự quyết tâm. "Tôi biết," anh đáp, giọng điềm tĩnh nhưng không giấu được sự căng thẳng. "Anh hãy yên tâm, tôi sẽ đưa anh ra khỏi đây an toàn."
Lý Tinh định nói thêm, nhưng Trạch Dương đã không để anh ấy tiếp tục. "Không cần gọi trợ giúp, không cần phải chờ ai cả. Tôi sẽ tự mình giải quyết." Đôi mắt anh nhìn xa xăm vào đám kẻ địch đang ngày càng tiến gần, ý nghĩ về một kế hoạch dần hình thành trong đầu.
Với khả năng tư duy sắc bén, Trạch Dương
nhanh chóng tìm ra cách biến tình thế bất
lợi thành cơ hội. Xung quanh khu nhà bỏ hoang này là những mảnh gỗ vụn, dây điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-trong-nuoc-mat/3649299/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.