Chiếc xe máy chạy bon bon trên đường quê, ba chị em nhà Hân lo lắng đến mức cứ ôm nhau và im lặng, Hân cũng không nghĩ gì được nữa, cô cứ nhìn thẳng về phía trước để chạy xe đến bệnh viện, cầu trời khấn phật cho bố cô được bình an.
Trong phòng hồi sức cấp cứu, bà Viên đang ngồi bên chồng, bàn tay nắm chặt lấy tay của ông Thông, vài giọt nước mắt đã khô, còn đọng lại trên mí mắt, nhìn thấy 3 đứa con gái đến, bà nhẹ nhàng đặt bàn tay của ông Thông xuống giường, rồi ra hiệu cho các con ra ngoài nói chuyện.
- Bố thế nào rồi mẹ?
- Bác sĩ nói ca phẫu thuật không được tốt, bố con phải nằm đợi phẫu thuật thêm nữa, còn không biết khi nào mới tỉnh lại.
- Mẹ cứ bình tĩnh, bố sẽ không sao đâu ạ.
- À, đúng rồi. 8h là phải làm thủ tục nhập viện với đóng phí phẫu thuật cho bố con, mẹ phải về nhà lấy tiền.
- Không cần đâu mẹ, con còn ít tiền trong thẻ, để con rút, nếu không đủ thì về lấy sau, tiền đấy mẹ cứ để giành mà xây nhà.
- Bây giờ tính mạng của bố con quan trọng hơn, may mắn là con gửi tiền về, cả bố và mẹ đều không tiêu đến, không thì bây giờ không biết xoay ở đâu ra.
- Mẹ cứ ở đây với bố, để bố không cảm thấy cô đơn, con sẽ lo mọi chuyện, mẹ đừng lo, còn có ba chị em con ở đây với mẹ.
- Đúng rồi mẹ ơi, bọn con ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-ai-thuong/2716521/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.