Ngồi trên giường nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, Hân căng thẳng tột độ, cô không biết phải quyết định ra sao, thời gian cứ vậy trôi qua, cuối cùng cô bước vào nhà tắm, xả nước lạnh xuống người chìm đắm trong sự phân vân và bế tắc.
Ranh giới giữa hạnh phúc và đau khổ rất mong manh, cô thật sự đã cảm mến Khang nhưng suy cho cùng, sự nghiệp, gia đình vẫn lớn hơn tình cảm từ một phía, giống như Quân đã làm cô thất vọng, cô không muốn đặt lòng tin nữa, Hân quyết định rời đi, trở về với vạch xuất phát ban đầu.
Rời khỏi nhà của Quân với một chiếc ba lô nhỏ, một dòng chữ ngắn ngủi được để lên bữa ăn sáng còn nguyên vẹn, Hân đi để Khang có cuộc sống tốt đẹp hơn.
- Cảm ơn anh đã giúp tôi trong thời gian qua, sau này nhất định tôi sẽ trả lại cho anh số tiền tôi nợ anh. Tạm biệt.
Khang đứng trong phòng bếp đọc được những câu từ ngắn gọn này, vội vàng bấm số điện thoại gọi cho cô, nhưng anh không nhận được bất cứ phản hồi nào, vội vàng chạy lên phòng của cô, mọi thứ còn nguyên vẹn chỉ là bóng hình của cô không còn nữa, Khang mở điện thoại check camera và nhìn thấy toàn bộ sự việc xảy ra sáng nay, ánh mắt đầy căm phẫn hiện rõ mồn một, bàn tay trái nắm chặt nổi đầy gân xanh, sự phẫn uất này như phá tan đi sự kìm hãm bấy lâu nay, ngay lập tức anh gọi ngay cho Kiều Trinh.
- Cô đã nói gì với cô ấy hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-dai-ai-thuong/2716508/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.