Chương trước
Chương sau
Nghiêm chỉnh mà nói, thì Tiểu Hoa đích xác là một kẻ biến thái.
Hứng thú của hắn là thu thập ốc sên thành một đống rồi đạp nát, hoặc là trứng ốc bươu trong ruộng lúa đập nát hết, nhìn đống nát bầy nhầy tính mạng, trong lòng hắn liền có một loại khoái cảm không hiểu dâng lên.
Cảm giác kia không phải là rất kịch liệt, nhưng lại khiến hắn vô cùng thích thú.
Có điều chỉ là trẻ con thôi, quan điểm của người lớn là có thể tha thứ được, cần thì liền dạy bọn nhỏ hành vi đúng đắn tôn trọng tính mạng vạn vật, hoặc là sử dụng vài câu truyện ma quỷ để dọa chúng, trẻ con bình thường một chút liền không dám sát sinh loạn như thế nữa, mà liền trở nên giống như ‘người bình thường’.
Cho nên suýt béo cũng không phải là béo hẳn, cũng không thể vì thế mà liền định đoạt Tiểu Hoa là biến thái.
“Tôi muốn hấp diêm cậu.”
Có điều khi mà hắn đã cao mét tám, thuận lợi vào được một trường đại học khá tốt mà vẫn còn dùng đôi mắt màu hổ phách mà thành thật nói ra câu đó thì bạn không thể không thừa nhận hắn là một tên biến thái nữa.
Tiểu Hoa là biến thái nổi tiếng trong trường, hứng thú là hấp diêm. Theo hắn nói thì sau khi lên mạng vào web đen, hắn liền vô cùng muốn hiểu được khoảng khắc đi hấp con nhà người ta, đối phương khủng hoảng cùng tuyệt vọng, tốt nhất là hét chói tai nữa, tựa đồ ăn phải có gia vị.
Nhưng mà hắn chưa từng có hấp thành công, bởi vì khi mà đối phương cam tâm tình nguyện để bạn hấp thì tội hấp diêm không được thành lập.
Là như vậy, cứ đến lúc Tiểu Hoa sưu tầm con mồi, hơn nữa theo dấu đối phương về nhà hoặc ký túc xá thì trên đường sẽ có người đổ xăng cho hắn. Không có biện pháp a, Tiểu Hoa thực sự quá mức dễ nhìn. Có nửa dòng máu Anh chính thống, tóc vàng chói mắt, ngũ quan rõ ràng, cộng thêm trước trán còn có cái kẹp tóc hồng hồng, ở trong khu này, ngay cả bà lão mắt mờ chân chậm cũng nhận ra.
Quá mức rêu rao, đây cũng không phải hoàn toàn là nguyên nhân thất bại của hắn, mà nguyên nhân để hắn mỗi lần bắt đầu đều thích thú bừng bừng rồi sau đó cúi đầu mất nhuệ khí là bởi vì không ai thật lòng cho hắn hấp.
Mỗi con mồi khi phát hiện Tiểu Hoa theo dõi mình, không phải là hưng phấn đến phát run thì chính là vui vẻ đến thét chói tai, cái này cùng run rẩy sợ hãi âm thanh hét chói tai kinh hãi khác nhau rât xa.
Thế là khi hắn nhìn thấy hình dạng vui vẻ của con mồi kia, làm một bộ ‘mau đến hấp ta’, vẻ mắt hắn liền rầu rầu, thậm chí có điểm muốn khóc, thường khiến con mồi mất công an ủi một phen, không có biện pháp a, nước mắt giai đẹp, so với lộ thủy của Quan âm thì còn uy lực hơn.
Tiểu Hoa cũng không phải là chưa từng cố gắng, hắn cố đem mình thành đáng sợ một chút, khiếm nhã một chút, bẩn thỉu một chút, để những con mồi kia cảm nhận được hắn là một phần tử hấp diêm chuyên nghiệp và quyết đoán, cơ mà con mồi lại thế này, “Tiểu Hoa cậu thay đổi tạo hình á! Đổi thành nam nhân rác rưởi nha!” loại ngữ điệu bình luận này làm cho Tiểu Hoa khóc vài lần.
Lại có lần hắn học tập điệu cười xấu xa của nhân vật trong phim, hoặc là cong khóe môi bại hoại, nhưng phát hiện đối phương lại triệt để bị dính điện rồi muốn đâm đầu vào lòng hắn, sợ đến hắn vừa chạy vừa khóc.
Mặc dù Tiểu Hoa đem hấp diêm thành cơm ăn (mà hắn chưa được ăn bao giờ) nhưng nhân duyên của hắn lại thật tốt, bạn tốt A Thảo nói: “Tiểu Hoa là đứa ngốc a, đầu có chỉ có hấp với diêm, không có chúng tôi bảo vệ làm sao hắn có thể trưởng thành a? Cậu hỏi chúng tôi vì sao không giúp hắn? Cái đệch á tôi mới không muốn ngồi tù liệt, hắn cho dù mải chơi nữa cũng phải lớn lên.”
Từ đó có thể biết, không ai coi chuyện Tiểu Hoa hấp diêm là một câu chuyện nghiêm túc.
Từ đó có thể thấy, trai đẹp hơn hoa cho dù có là biến thái, vẫn được đối xử bằng thái độ đối xử với một nhành hoa.
Từ đó có thể thấy, thế giới là tạo thành từ rất nhiều điều không bình đẳng.
Thật rất không công bằng. Tiểu Hoa thường xuyên nghĩ như vậy. Vì sao chính hắn không thể tìm được một đối tượng để hấp? Rõ ràng người khác không cần cố gắng gì, tùy tiện hấp một cái là có thể cảm nhận được thanh âm thét chói tai cùng hoảng sợ của nạn nhân, sau đó bị đưa vào tù (mặc dù hắn không muốn ngồi tù). Vì sao hắn lại khó khăn như vậy? Chẳng lẽ là mấy con ốc sên hồi nhỏ nguyền rủa hắn sao? Nguyền rủa hắn không tìm được đối tượng?
Kỳ thật ngoại hình của Tiểu Hoa như thế, cho dù có chút não tàn lại có chút biến thái, nhưng một giai over flower như thế làm sao lại không tìm được đối tượng?
Ngay cả người khác trường cũng vì nhìn hắn mà đến trường này, ngày ngày đều có người tỏ tình với hắn, nhưng vẫn là trai zin 100%. Nguyên nhân chính là ở trên người hắn. Hắn đối với người cứ chảy nước miếng với mình thì lại không có hứng thú, nhưng chỉ cần nghĩ người đó lộ ánh mắt kinh hoảng hoặc là vẻ mặt chán ghét, hắn thậm chí còn nhịn không được mà cứng lên. Có điều loại sau tuyệt đối là ảo tưởng, tuyệt đại đa số người đều đem hắn thành ô mai mà nhìn, nếu không nước bọt tại sao lại rớt nhiều như vậy. Tiểu Hoa bi thảm mà nghĩ.
Hắn không muốn người ta tỏ tình cùng hắn, hắn chỉ muốn hấp a.
Đây là một loại chấp niệm, Tiểu Hoa  vô cùng cố chấp mà biến thành mục tiêu cuộc sống.
Hắn rất rất muốn hấp a, muốn hấp thành công, không ai giúp hắn được sao, hắn đời này cũng chi có một nguyện vọng như thế… À, có lẽ sau này còn cái khác, nhưng hiện tại thì chỉ có cái này thôi a. Tiểu Hoa trong miệng niệm niệm, ngủ say trên sô pha đối diện TV trong phòng trọ hắn thuê.
Thần a, người không thể lờ đi nguyện vọng một đứa nhỏ con lai phải rời xa tổ quốc như vậy a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.