Hành động của bà Hường thu hút sự tò mò, hiếu kỳ của mọi người. Trong lòng có chút phân vân, quay qua nhìn bà Hằng, Đại cất tiếng hỏi:
- Bà ấy bị sao thế u? Hàng ngày con thấy bà bình thường mà u?
- Uh, từ khi con trai bà mất đến giờ, đến gần ngày giỗ nó là bà ấy trở lên điên loạn như thế đó.
- Con bà lớn chưa? Mà làm sao chết vậy u?
Những câu hỏi dồn dập, những ánh mắt chăm chú nhìn bà Hằng. Khuôn mặt toát lên vẻ hãi hùng bà hồi tưởng lại cái ngày kinh hoàng ấy.
Cũng vào tiết trời mùa thu, se se lạnh và mờ ảo bởi màn sương bao phủ. Cả khu phố bị đánh thức bởi tiếng la thất thanh của người phụ nữ đi nhặt ve chai. Nơi đây, vốn được xem yên bình trở nên náo loạn, người người, nhà nhà hoang mang, sống trong lo lắng, thấp thỏm.
Mọi người nháo nhào đổ về phía căn nhà hoang cuối hẻm, những bức tường bong chóc, rêu phong, mạng nhện phủ đầy. Trên nền nhà, các phần thi thể nằm rải rác, chiếc đầu bị chém đứt lìa, mắt vẫn còn trợn tròn tháo láo, máu me nhầy nhụa không còn nhận ra danh tính của người xấu số.
Trên bức tường là những vệt máu hằn sâu bởi những ngón tay cào xước trong sự tuyệt vọng tạo nên. Kẻ thủ ác đã ra tay với nạn nhân một cách dã man, mất nhân tính, cơ quan công an nhanh chóng vào cuộc điều tra. Mọi người đều hy vọng sớm tìm ra kẻ thủ ác để trả lại công bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-cat-dang/2651928/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.