*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
<Tết nguyên tiêu: "Khiêu vũ cùng anh.">
Trước mặt là lòng bàn tay thong thả đưa lên của người đàn ông, sau lưng là chợ đêm náo nhiệt, toàn bộ ánh đèn phía sau như vì một mình anh mà bùng cháy, trở thành những tia sáng lung linh làm nền cho làn da lóa mắt trắng ngần.
Đầu ngón tay Vưu Cẩn Vi hơi cuộn nhẹ, bấm vào lòng bàn tay.
Trong khoảnh khắc, cô như bị hớp mất hồn muốn vươn tay ra.
Cô không nói gì, anh cũng bất động. Hai người cứ đứng đối diện nhau im lặng. Cho đến khi một giọng nam trong trẻo cất lên, phá vỡ sự trầm mặc.
"Đàn em, chúng ta đến quầy nước ngọt thôi."
Vưu Cẩn Vi hoàn hồn, gật gật đầu với đàn anh, cô nhanh chân cất bước đi đến sạp bán nước gần đó ném Lục Gia Ngọc lại một mình.
Lục Gia Ngọc lườm tiểu Mê, biểu cảm như đang vấn tội.
Tiểu Mê nhún vai, chờ đàn anh đi rồi mới nói: "Anh ta chẳng dễ lừa, vừa đi được nửa đường liền quay về tìm Vưu Vưu. Ôi, tôi cảm thấy người này thật không tồi."
Lục Gia Ngọc ném con gấu trên tay vào ngực cậu, để lại hai chữ: "Ấu trĩ."
Tiểu Mê: "?"
Cậu bất mãn: "Là đàn anh cố gắng lấy cho tôi."
Mấy người một trước một sau đến quầy nước, lúc Lục Gia Ngọc và nhóc con đến hai người kia đang nói chuyện gì đó, bầu không khí vừa nhẹ nhàng lại tự tại.
"Thứ lỗi." tiếng nói vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-cam-hoa-chanh/998483/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.