Trước đây, điều mà Hạ Diên Điệp hâm mộ Du Liệt nhất chính là sự thật rằng dường như, anh chưa bao giờ phải trải qua một giây phút cảm thấy bất lực nào.
Không bao giờ chịu khuất phục, cũng không bao giờ lùi bước.
Mỗi một sự lựa chọn đều được giải quyết một cách dễ dàng và điêu luyện, tất cả đều chỉ phụ thuộc vào suy nghĩ và cảm xúc của chính mình.
Cô không thể làm được điều đó.
Suốt những năm qua, cô đã cố gắng hết sức mình để có thể thoát khỏi những ràng buộc, sống tự do hơn một chút và có thể hành động theo mong muốn của bản thân nhiều nhất có thể.
Thế nhưng, tồn tại những mảnh ghép quá khứ, giống như những cái bóng vĩnh viễn, không bao giờ có thể rũ bỏ được.
Ví dụ như, vào hai thời điểm then chốt nhất trong cuộc đời cô, chính Du Hoài Cẩn đã đưa tay ra đề nghị giúp đỡ.
Nếu như không phải là có người này, có lẽ cô cũng sẽ không thể nào quen được Du Liệt.
Cô biết ơn ông ta, nhưng lại sợ phải gặp mặt ông ta.
Mà nỗi sợ hãi đó không liên quan gì đến Du Hoài Cẩn, dù sao thì cũng chỉ là cảm giác mắc nợ và áy náy trong lòng Hạ Diên Điệp mà thôi.
Trước cửa xe đang mở ra kia, Hạ Diên Điệp không còn lựa chọn nào khác.
Cô chỉ có thể nói vào điện thoại, thật khẽ thốt lên một câu: “Đợi em quay về.”
Sau đó, cô cúp điện thoại và khom lưng ngồi vào trong xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-buom/3317958/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.