Nếu không phải cường độ Du Liệt cầm mắt cá chân của Hạ Diên Điệp vừa lúc nằm giữa mức không cho cô trốn thoát lại không khiến cô bị đau thì lúc này, có lẽ Hạ Diên Điệp đã hốt hoảng chật vật trốn về phòng ngủ.
Sau khi gặp lại, Hạ Diên Điệp chỉ cảm thấy Du Liệt lạnh lùng xa cách hơn bảy năm trước. Có lẽ là vì đã trải qua quá trình sát phạt quả quyết trên thương thường nên khí thế của anh lạnh lùng sắc bén hơn một chút, thỉnh thoảng cảm giác áp lực mà anh không che giấu bị tiết ra ngoài, mang theo sự sắc bén của người cầm quyền, khiến cô cũng khó có thể chống cự.
Nhưng bây giờ xem ra…
Hạ Diên Điệp cảm thấy mình vẫn suy nghĩ quá ngây thơ.
Từ bị khiếp sợ đến hoảng hốt, hồ ly thậm chí có cảm giác như nụ hôn phá vỡ lý trí của Du Liệt đêm qua đã hoàn toàn mở cái chốt nào đó của anh, bên trong che giấu mọi thứ bị áp lực trong suốt bảy năm qua, đang dần dần bị Du Liệt vạch trần trước mặt cô.
Tựa như lúc này, động tác anh cầm mắt cá chân của cô dần dần kéo cô lại gần mình…
Dường như sợ dọa đến cô, động tác của Du Liệt không nhanh không chậm, kiên nhẫn ngủ đông, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa thế giới tinh thần của mình chưa từng cho bất cứ ai biết đến, mở ra từng tấc một trước mặt cô.
Anh kìm nén bản thân, thả chậm động tác như tự ngược, không có cô cơ hội để né tránh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-buom/3317941/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.