*Kim ốc tàng kiều: Giấu người đẹp ở nơi xa hoa.
Cô không còn quan tâm đến việc tìm lại đôi dép lê đã rơi mất trong nhà nữa.
Hạ Diên Điệp xoay người muốn đi lên lầu. Nhưng sau khi đi được hai bậc thang, cô chợt nhớ ra điều gì đó với vẻ cảnh giác, tay bám vào tay vịn cầu thang rồi lặng lẽ quay đầu lại.
Dưới cầu thang dài, Du Liệt đang nghiêng người tựa vào tường, không nói năng gì cả.
Lông mi đen dày che khuất khóe mắt vừa sắc bén vừa sâu hút của anh, bóng tối đã che đi một nửa đôi mắt. Anh cứ đút tay vào túi như vậy mà nhìn cô, cảm xúc cũng chán chường, có vẻ kìm nén, khiến người ta khó mà nhìn thấu.
Trong lòng Hạ Diên Điệp lập tức cảm thấy hơi bất an. Cô thử cất tiếng:
“Chắc là chúng ta có chung nhận thức nhỉ?”
“Ví dụ.”
“Ví dụ như…” Hạ Diên Điệp tiếp lời anh, giọng nói cũng trở nên dịu dàng: “Không để bất cứ người bạn nào trong trường biết chuyện tôi đang ở nhà cậu?”
Sau một lúc yên tĩnh.
Người ở tầng dưới nghiêng mặt qua đây, cười nhạt: “Tôi tưởng cô mong bọn họ sẽ biết chứ.”
“?”
Hạ Diên Điệp: “?”
Cô chỉ mượn một chiếc áo sơ mi của anh thôi mà đã có người muốn trừng trị cô rồi. Nếu biết hai người sống chung một nhà thì chẳng phải Đinh Hoài Tình sẽ chôn cô luôn sao?
Tìm cách làm khó chính mình á? Cô bị bệnh à?
Trước khi cô ra ngoài, dì Triệu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-buom/3317909/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.