Lại qua mấy tháng, Chu Thiệu và tôi cùng góp tiền mua một căn hộ, cuối cùng chúng tôi cũng có nhà của mình rồi. Thấy hắn vừa lo trang hoàng nhà cửa, vừa bận bịu chuyện công ty, tôi bèn xin thôi việc ở công ty quảng cáo, chuyên tâm ở nhà bày biện, lo liệu việc nhà, để hắn có thể an tâm đi làm. Chu Thiệu và tôi cùng nhau bài trí phòng ở, sơn tường, đặt làm bàn tủ, đều là chúng tôi tự mình hoàn thành. Những khi rảnh rỗi thì đi dạo trung tâm mua sắm, thích cuối tuần ra ngoài ăn, có đôi khi ăn cơm Tây, có đôi khi ăn lẩu, món nướng, sinh hoạt rất thư thích.
Sắp đến Tết, dần dần tôi nhận ra tâm trạng Chu Thiệu không được tốt lắm, cha mẹ hắn gọi điện thoại tới, hi vọng hắn về nhà ăn Tết. Với lại tôi biết, hắn lại bắt đầu nhớ con, đứa bé đã sắp hai tuổi rồi, sau khi vợ cũ xuất ngoại, hắn không còn cơ hội nhìn thấy con mình nữa. Buổi tối đi ngủ, tôi ôm hắn, nói với hắn, “Trước tiên cậu về thăm cha mẹ đã, rồi tìm thời gian đặt vé máy bay, qua bên đó thăm con đi. Chuyện công ty, cậu không cần lo lắng. Mình sẽ thay cậu trông nom.”
Hắn nghe xong lời tôi, nước mắt cứ thế chảy ròng. Hắn ôm chặt tôi vào lòng.
Từ đó, hắn thường chạy qua chạy lại trong nước ngoài nước để thăm con, những khi hắn không ở đây, tôi thay hắn giám thị nghiệp vụ ở công ty. Đầu óc làm ăn của tôi rất kém cỏi, may là đội ngũ nhân viên đã theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-binh-chia-tay/45137/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.