"Chủ tử, Ly hoàng quý phi sảy thai rồi."
Tì nữ hành lễ nói với nàng, nàng chỉ nhàn nhạt hỏi:
"Sảy rồi?"
Tì nữ đáp: "Vâng."
Nàng cười nhạt, biểu tình không mấy thay đổi: "Mặc đi!"
Từ ngày biết tin ả có thai, đêm nào nàng cũng gặp mộng, ác mộng thì đúng hơn. Nàng không nghỉ ngơi tốt nên sức khỏe suy nhược. Tâm tính nàng càng ngày càng vặn vẹo, không vui không buồn, hồn như bị cướp mất. Nàng cũng chẳng màng việc gì xảy ra ngoài kia, ả có tìm, hắn có tìm nàng cũng mặc. Hắn phạt nàng rất nhiều trong thời gian qua, hắn phạt trượng hồng, phạt roi, thậm chí còn làm nàng tức, làm nàng đau khiến độc Hoa Lục phát tác. Cơn đau này nàng nhận, nàng cũng chẳng mảy may quan tâm thân thể mình, nàng hành hạ chính bản thân mình, dày vò chính bản thân mình, cớ sao nàng phải khổ thế.
Cảnh đẹp vẫn còn, người liệu còn không?
Nàng mất Linh Lung nội tâm càng thêm đau, nàng không khóc không cười, cả ngày chỉ trong Hỉ Mai Viên, lúc uống rượu, lúc thì thất thần ngồi ở bàn đá, lúc đông đến nàng lại ngồi hẳn xuống nền tuyết buốt cóng tay chân, nàng ngồi trên nền tuyết như người mất hồn, sờ những bông tuyết lạnh. Tì nữ thấy nàng thật khổ nhưng không dám an ủi cũng không thể an ủi, ngoài lấy lại Linh Lung, lấy lại sự hạnh phúc trước kia của nàng thì không cách nào an ủi được nàng.
- -----------
"Nàng hại chết con của trẫm là vì sao!?"
Hắn nắm chặt cổ tay nàng, siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bi-ngan/2552204/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.