Thấy Hoa Vô Khuyết bị nàng mắng á khẩu không trả lời được, vẻ mặt xấu hổ thì Đường Trọng đứng ở bên cũng không nhịn được mà cười ra tiếng.
Hắn vỗ vỗ bả vai Hoa Vô Khuyết, nói:
- Đề nghị của chú có phải là nên cân nhắc lại một chút? Nếu chú không đồng ý thì chúng ta mua nồi trở về, dù sao thì trong phòng ngủ chú cũng đã có dao, cà rốt… giữa trưa nay ta sẽ tới giúp chú làm món thỏ độn cà rốt, chú cảm thấy thế nào?
Hắn lại quay sang nhìn về phía tiểu mỹ nữ, nói:
- Đề nghị này là do cô nói ra, nếu cô có hứng thú thì hãy đi cùng tôi để nếm thử tay nghề của tôi.
Ánh mắt của tiểu mỹ nữ chớp chớp, nàng chỉ vào Hoa Vô Khuyết, quát:
- Tốt, đại tinh tinh, thì ra là mi cùng với tên đại gia hỏa này có quen biết với nhau…. các ngươi hợp lại gạt ta…. Các ngươi…..
- Tại sao ta lại lừa cô? Cô nói đi, tôi làm sao lại lừa cô?
Hoa Vô Khuyết bị nữ nhân này một phen châm chọc giễu cợt, tin tưởng rằng lượng ô-xy hắn hít vào phổi đã không bằng lúc trước, hắn nghĩ mãi cũng không rõ, tại sao ngày đầu tiên vừa bước chân vào ĐH, bước thử nghiệm đầu tiên đã thất bại? Tại sao? Tại sao?...
Lấy kinh nghiệm về tâm lý nhiều năm của hắn thì hắn liền hiểu rõ tiểu nha đầu này thuộc loại “ Người ngốc nhiều tiền” vô luận là thời gia ra tay hay góc độ ra tay cũng vô cùng hoàn hảo… tại sao lại bị nàng mắng té
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/72798/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.