Đại hồ tử mang theo một cái túi du lịch màu xám đi ở phía trước, còn Đường Trọng thì đi ở phía sau.
Buổi chiều lúc 3h là giờ rảnh rỗi nhất trong ngục giam.
Một vài địa phương, có vài chục tên phạm nhân đang thông thả đi bộ, nói chuyện phiếm.
Thấy cha con 2 người thì không ít phạm nhân có quan hệ tốt Đường Trọng đều xúm lại.
- Nhị đương gia, lại đi học sao? Tốt, phải thi lấy Trạng Nguyên trở về.
- Nhị đương gia, ngài phải đi xem Minh Châu, coi thử người phụ nữ kia có trộm chồng hay không?
- Nhị đương gia, lần trước ta từng nói với ngài rằng “ Ta yêu đại nam nhân” phương thuốc kia còn ngài còn hay không? Mau lấy giấy bút viết cho ra đi.
--------
Đại hồ tử đột nhiên xoay người, quát:
- Đóng.
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Đại hồ tử là người coi giữ ngục giam Hận Sơn nhiều năm, uy tín cực cao, uy danh cực thịnh.
Một người nam nhân trung niên không kể Đại hồ tử tức giận, bước tới, vẻ mặt muốn khóc:
- Nhị đương gia, qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ lên đường, chỉ sợ lúc ngài về thì sẽ không thấy ta---ân tình của ngài, ta Trương Ân Quý đời này không có cách nào báo đáp. Nếu có kiếp sau, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài.
Tal là một người nông dân hiền lành đi ra từ núi, được một vị lão đồng hương mang đi làm công. Lão đòng hương kia sau khi dẫn hắn đến Vân Điền thì cho hắn vé máy bay mà một đôi giày thể thao, nói Trương Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/72785/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.