Hoa Minh vô tội được thả.
Ngoại trừ Trịnh Thừa Phong trưởng khoa bảo vệ lúc nhận được điện thoại của Hoàng Khiết thì vẻ mặt nghi hoặc không biết cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì còn bọn Hoa Minh, Lý Ngọc cùng Lương Đào thì đều hiểu rõ trong lòng.
Bọn họ biết rõ nhất định là Tiêu Dục Hằng đứng đằng sau chuyện này. Nói cách khác, với tình tình ngang ngược của Hoàng Khiết thì chuyện này sao có thể cho qua như vậy được?
Tuy rằng Đường Trọng tìm Tiêu Dục Hằng nhưng mà Tiêu Dục Hằng cũng không nhất thiết là phải giúp hắn.
Hiện tại đã chứng minh Đường Trọng quả thật có được địa vị trong lòng hắn, có lẽ loại địa vị này còn không bền chắc nhưng ít nhất cũng cho thấy hắn không ghét Đường Trọng.
Lần đầu liên hoan của 307 đã làm thành như vậy, thậm chí còn dính dáng đến bệnh viện và bảo vệ trường, bốn người cười khổ nói.
Đắc tội loại người có quyền thế như Hoàng Khiết thì không biết từ nay bọn họ sẽ phải ăn quả đắng như thế nào. Nhưng mà hiện tại bọn họ cũng không có tâm tư nghĩ đến vấn đề này.
Hiện tại bọn họ còn có vấn đề trọng yếu cần lo lắng đó là ăn cơm.
Hiện tại cũng đã là hơn mươi giờ, bận bịu từ hôm qua đến giờ còn chưa có ăn cơm, mấy người bụng đã kêu réo biểu tình.
- Người là sắt, cơm là thép không ăn cơm thật là khó chịu, vì chuyện của tao mà mọi người đến bây giờ vẫn còn chưa ăn gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018146/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.