Hắn cho là, chỉ cần mình dùng giọng vui đùa nói chuyện này ra, sẽ chặn đường lên bục của Đường Trọng.
Kể từ lúc Đường Trọng lên bục, Lỗ Nhất Phi cũng biết hỏng chuyện, mình phạm phải sai lầm trí mạng rồi.
Lúc mà Lý Cường hỏi ý kiến Đường Trọng, dù thế nào thì mình cũng không nên mở miệng nói chuyện, bởi vì như vậy sẽ làm cho người ta có cảm giác mình làm chủ thay cho Đường Trọng. Mặc dù Đường Trọng thực sự nói với hắn sẽ không lên bục.
Hắn cũng không hiểu sao lúc đó mình lại làm như vậy, lúc Lý Cường hỏi đường Trọng, tim của hắn nhảy lên tận cổ, sau đó không cho mình bất kỳ thời gian tự hỏi nào, hắn cứ như thế mà nói ra.
Hắn sợ Đường Trọng.
Hắn sợ Đường Trọng bị Lý Cường thuyết phục, sợ hắn đứng lên, sợ hắn trở thành lớp trưởng.
Mà lớp trưởng chỉ là một bàn đạp, một bàn đạp để chống đỡ cho bước tiến xa hơn.
Quả nhiên, lời nói của Đường Trọng tràn ngập sát khí.
Mặc dù hắn không nói rõ cảnh cáo ai, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn mình chằm chằm, bạn học trong cả lớp cũng biết hắn đang nói mình.
Bị ánh mắt sắc bén này nhìn, hắn có cảm giác toàn thân nổi da gà.
Thân thể rẽt run, làn da co quắp, giống như bởi vì thân thể khô kiệt nước vậy.
"Ực!" Hắn nuốt một ngụm nước miếng.
Nghĩ thầm, mình cần bổ sung nước.
Đường Trọng nhìn vào một góc nhỏ dưới bục, nở nụ cười, nhưng mà nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018077/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.