Cuộc sống đại học thật đặc sắc, có quân huấn, có tiệc tối đón người mới, có dạ vũ mỗi thứ sáu, có trao đổi tiếng Anh, có đội bóng rổ, có đội bóng đá, có xã văn học, có rạp chiếu bóng.
Cuộc sống đại học cũng rất nhàm chán, bởi vì so sánh với cấp ba, bọn họ có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn nhiều. Bọn họ không biết dùng thời gian đó để làm gì, ngủ, ngẩn người, xem tiểu thuyết, yêu đương, đánh bài hoặc chơi game.
Hoa Minh đang chơi đấu địa chủ với mấy thằng cách vách, bên thua phải dán giấy lên mặt. Trên mặt hai người khác đã dán đầy rồi, mặt Hoa Minh lại thuận tiện hơn tẹo, tuy rằng trên mặt hắn dán nhiều giấy nhất, nhưng mà hắn vẫn có một con mắt nhìn được.
- Đến rồi. - Hoa Minh kích động hô:
- Ù rồi, đánh hai ván nữa thì tao phải trở về chơi với tục tưng. Tục tưng của tao lâu không thấy tao, nàng nhất định sẽ tức giận.
- Hoa Minh, có chuyện muốn thương lượng với mày. - Lý Thượng Cương ban hai nói:
- Chúng tao có cái nồi lẩu, mượn con thỏ của mày dùng chút được không?
- Cút cút cút. Chúng mày toàn là lũ cầm thú nhẫn tâm. - Hoa Minh mắng:
- Tục tưng là tình nhân của tao, là mùa xuân của tao, là sinh mạng thứ hai của tao. Tao tình nguyện cho chúng mày cắn mông tao một cái cũng không để cho chúng mày động đến một ngón tay của nàng.
- Thỏ có tay à? - Trương Đào cười hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018072/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.