Ban đêm trong trường thật yên tĩnh mà an lành. Thỉnh thoảng truyền đến tiếng sói tru của nam sinh hoặc tiếng hét chói tai của nữ sinh, đó cũng chỉ là một ít ngoài ý muốn trong lúc làm đẹp, la hét cũng chỉ làm cho người ta hiểu ý cười một tiếng mà thôi.
Tô San đeo túi vợt đi trước, Lục Quân Trác thân mật đi bên cạnh nàng.
Nữ thanh lịch cao nhã, nam anh tuấn bất phàm, dù là ai nhìn thấy cũng cho rằng họ là một đôi trai tài gái sắc.
Nam sinh nữ sinh hoặc là tình lữ trẻ tuổi đi qua đều liếc bọn họ, còn có vài người đi xa rồi không nhịn được mà quay đầu nhìn lại.
Đúng là một đôi làm người ta hâm mộ!
Nhưng mà, chỉ có người trong cuộc mới hiểu, khoảng cách giữa bọn họ xa hơn nhiều cái vị trí gần gũi này.
Sau khi chia tay Đường Trọng, Tô San vẫn trầm mặc như thế.
- Cô đang suy nghĩ gì? - Lục Quân Trác hỏi.
- Đang nghĩ tới một người. - Tô San nói.
Trong lòng Lục Quân Trác trầm xuống.
Vừa mới tạm biệt, giờ lại nhớ?
- Cô cảm thấy hắn thế nào?
Tô San chần chờ, sau đó lắc đầu:
- Tôi không nhìn thấu hắn.
- Không phải cô giỏi nhất là nhìn người sao? - Khóe miệng Lục Quân Trác lộ ra nụ cười thản nhiên.
- Nhưng hắn thật sự là người rất đặc biệt. - Tô San nhẹ nhàng nói:
- Lúc tôi nói hắn không phải loại người tôi thích, hắn có thể không biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2018064/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.