- Ba năm trước lúc tôi mới vào đại học, tôi cùng ba người bạn cùng phòng đi dự lê khai giảng xong, bốn người đi ăn cơm, nhìn trong vườn trường có những đôi tình nhân tay trong tay, cảm thấy Cửu Vĩ Ngạc Long hâm mộ. Tôi nói với ba người bọn họ, sang năm tôi sẽ rời khỏi các cậu, tìm được tình yêu của chính mình.
- Sau đó thì sao?
Vương Ái Quốc ngửa cổ uống ừng ực chai bia lạnh trong tai, ợ một cái rồi nói:
- Kết quả là sang năm sau đúng là tôi rời khỏi bọn họ thật. Ba người bọn họ tìm được bạn gái rồi.
Từ lúc ngồi xuống giả bộ thâm trầm bi thương, tránh cho Vương Ái Quốc xúc động xong, giờ Lương Đào và Hoa Minh cũng không nhịn nổi nữa, cả hai đồng thời bật cười to.
Hoa Minh mở chai bia đặt trước mặt Vương Ái Quốc, nói.
- Vài ngày nữa lại tới ngày khai giảng rồi, cậu lại vì dung nhập với bọn họ nên vội vàng tìm bạn gái à?
- Không phải.
Vương Ái Quốc chăm chú lắc đầu, giơ chai bia lên đụng với Hoa Minh, sau đó một hơi uống hết cả nửa chai rồi nói:
- Tôi đâu có phải người như vậy chứ? Tình yêu không được phép đùa chơi. Tôi thật lòng đối với cô ấy.
- Hắc, Lão Vương, nghe tôi khuyên một câu đi..
Lương Đào cũng chủ động giơ chai lên cụng với Vương Ái Quốc, nói:
- Bỏ đi. Người con gái này không hợp với cậu. Chỉ cần là một người phụ nữ bình thường, thấy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017890/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.