Đầu năm chó cắn người không phải là chuyện gì kỳ lạ quý hiếm, người ăn chó cũng không phải chuyện kỳ lạ quý. Người và chó cắn nhau đó là trong phim ảnh Nhật Bản.
Cha con cùng bao một nữ ngôi sao bị đưa ra ánh sáng cũng không nhấc lên gợn sóng quá lớn, cha con cùng nhau chơi bời ở một một đêm lại càng là chuyện bình thường.
Buổi tối hôm nay Tôn Văn Lâm đã ở Nhất Phẩm Giang Sơn. Sau khi hắn cùng vài tên quan viên nghành văn hóa nếm qua bữa tối liền đi sang bên này uống chút rượu hát ca, khảo sát thoáng một phát sự nghiệp giải trí của Nhất Phẩm Giang Sơn. Dĩ nhiên bọn họ vô cùng hài lòng với kết quả khảo sát..
Tôn Văn Lâm còn chưa hát xong bài “ Bá Vương Biệt Cơ “ thì của phòng đã bị đẩy nhẹ ra.
Một nữ nhân viên quản lý Nhất Phẩm Giang Sơn mặc đồ màu đen bước nhanh tới, ghé vào tai Tôn Văn Lâm nói mấy câu.
Bởi vì Tôn Văn Lâm là khách quen bên này cho nên nhân viên quản lý của Nhất Phẩm Giang Sơn đều biết hắn. Dĩ nhiên nếu có xảy ra bất kỳ động tĩnh gì sẽ kịp thời tới thông báo một tiếng.
- Chuyện gì??
Tôn Văn Lâm hỏi, mỉm cười nhìn người quản lý hắn vốn quen thuộc. Âm-li trong phòng quá lớn tiếng khiến hắn không nghe rõ những lời mà cô gái này nói.
- Tôn quản trị, Tôn thiếu gia gặp chút ít phiền toái.
Người phụ nữ tên Uông Tú Vân này nói to hơn.
- Phiền toái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017865/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.