Buổi biểu diễn của nhóm Hồ Điệp tại Yên Kinh cuối cùng chỉ còn lại hai ngày, cho nên sân vận động đã treo áp phích của các cô lên rồi.
Không chỉ có ở cửa sân vận động mà vài ngày trước, các tờ báo lớn của Yến Kinh, các trạm xe bus, các tiết mục giải trí, đài truyền thanh, internet đều đã tuyên truyền cho buổi biểu diễn này của nhóm Hồ Điệp.
Cho dù là Tôn Văn Lâm trong lòng có thái độ thế nào với Đường Trọng thế nào đi nữa thì hiện tại danh tiếng của nhóm Hồ Điệp cũng rất nổi. Các cô đang được hưởng sự đối xử như các nhân vật có khả năng đạt tới cấp Thiên Vương sau này.
Chỉ là ai cũng không ngờ rằng áp phích phía ngoài sân vận động lại bị người ta dội máu.
Hơn nữa đầu ba người trên ảnh đầu bị dối máu, trên đó còn viết một chữ “ giết “ rất to.
Đúng là nhìn mà giật mình!
- Tôi đi xem một chút.
Đường Trọng nói.
- Đừng đi xuống.
Bạch Tố kéo tay Đường Trọng.
- Để bảo vệ tới hỏi một chút là được.
Đường Trọng biết là cô lo mình sẽ xảy ra chuyện, giống như đang lo kẻ dội máu kia còn chưa rời đi mà phục kích ở đó vậy.
- Không việc gì đâu.
Đường Trọng vừa cười vừa nói.
- Chẳng lẽ cô không biết tôi đánh nhau rất lợi hại sao?
Thấy cảnh này, trong lòng hắn đã rất uất ức rồi, làm gì có khả năng không xuống xe thăm dò manh mối chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017849/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.