Phòng thẩm vấn.
Văn Đơn cúi đầu xuống như là một con chó ghẻ đang hấp hối.
Hắn biết rõ lần này mình coi như xong đời.
Đồi trụy thì không đáng lo, tối đa thì cũng chỉ là danh dự bị hao tổn. Nhưng dùng ma túy sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Hơn nữa, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa. Bình thường hắn đã viết quá nhiều bài đả kích, một khi tiến vào cục cảnh sát, hắn lo lắng những chuyện này đều bị cảnh sát lôi ra tính toán tổng thể một lượt.
Hắn biết rõ rằng sẽ không ai đến cứu mình. Lúc này ai nguyện ý vì mình nhọc một thân đây?
Điều duy nhất hắn chờ mong hoặc nói là điều duy nhất có thể làm chính là giữ kín bí mật này, mượn xảo trá này lấy ra một khoản tiền, đợi đến lúc mình hết hạn tù, được thả ra ngoài còn có một khoản tiền để duy trì cuộc sống.
Cho nên số tiền kia phải càng nhiều càng tốt.
Ầm.
Cửa sắt phòng thẩm vấn bị người đẩy ra, một cảnh sát trung niên có thân hình cao lớn dẫn theo hai cảnh sát trẻ tuổi một nam, một nữ đi đến.
- Tự giới thiệu một chút. Trong tay người đàn ông kẹp một điếu thuốc, cũng không bởi vì muốn thẩm vấn phạm nhân mà không hút.
- Tôi là Kim Tam Lập, là người phụ trách bản án này.
- Xin chào đội trưởng Kim.
Văn Đơn tươi cười nhìn hắn, vẻ mặt nịnh nọt nói:
- Tôi cùng phó cục trưởng phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017552/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.