Rầm rầm..
Cửa phòng ngủ bị người ta đạp mạnh một phát.
Lương Đào mặc đồng phục đội bóng rổ ôm bóng chạy vào, thấy Đường Trọng ở cửa liền cười nói:
- Nha, sao hôm nay lão Nhị có thời gian về vậy? Đã bao lâu mày không về gặp chúng tao rồi?
Vốn Đường Trọng đi Yến Kinh tham gia tiệc mừng thọ ông cụ đã mất vài ngày. Sau khi trở về hắn lại bắt đầu quay phim, vẫn ở lại biệt thự Tử Viên nên một thời gian không gặp bọn họ.
- Tao có về hay không thì cuộc sống của mày vẫn thoải mái đấy thôi.
Đường Trọng cười nói.
- Hì hì, như bình thường thôi, không bằng được lão Nhị.
Lương Đào xua tay nói, thái độ khiêm tốn nói:
- Đã ăn cơm chưa? Nếu chưa ăn thì tao mời. Chơi bóng về muộn đã qua giờ cơm, chúng ta đi Sở Hiên đi.
- Một bữa cơm mà muốn bỏ qua chuyện này sao?
Đường Trọng cười hỏi:
- Thanh danh của tao không đáng giá sao?
- Chuyện gì vậy?
Lương Đào khó hiểu hỏi.
- Tao nói cho lão Nhị rằng mày nói thằng nhỏ của lão Nhị không to bằng của mày.
Hoa Minh tươi cười nói.
- Mày,tên mập chết bầm này.
Lương Đào tức giận nhảy dựng lên bóp cổ Hoa Minh, muốn giết người diệt khẩu.
- Có ai vu oan như mày không? Tao nói như vậy lúc nào hả? Phòng của chúng ta là phòng ngủ của ngôi sao, tao là bạn thân, là anh em tốt của ngôi sao thì sao tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017472/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.