Người thông minh đều rất cẩn thận.
Dĩ nhiên Đường Trọng hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Tôn Văn Lâm. Tuy vừa rồi Đường Trọng có khuyên qua một phen, tỏ vẻ chính mình không để chuyện Tôn Thanh ở trong lòng, thậm chí không giận chó đánh mèo đến trên người của hắn, nhưng trong lòng Tôn Văn Lâm vẫn có chút cố kỵ đối với hắn.
Đường Trọng híp mắt cười, nhìn Tôn Văn Lâm nói:
- Có thể giám đốc Huyên phải tạm rời cương vị công tác rồi. Cô có những chuyện khác phải làm.
- Tạm rời cương vị công tác sao?
Tôn Văn Lâm sững sờ, sau đó rất nhanh đã nghĩ ra mấu chốt của vấn đề.
Huyên Dịch đại biểu cho kẻ lợi ích thứ ba. Hiện tại cô muốn tạm rời cương vị công tác, vậy thì chứng minh kẻ thứ ba cần những người khác tới quản lý công ty giải trí Hoa Thanh.
Huyên Dịch tạm rời cương vị công tác, ngay một phó tổng giám đốc như hắn cũng không biết rõ chuyện này, vậy mà Đường Trọng lại biết. Điều đó chẳng phải chứng tỏ hắn sẽ là người tiếp nhận Hoa Thanh sao?
Trong lòng Tôn Văn Lâm có chút kích động, biết rốt cuộc cơ hội của mình đã tới. Vẻ mặt hắn thành khẩn nhìn về phía Đường Trọng, nói:
- Nếu như cậu cảm thấy tôi phù hợp thì nhất định tôi sẽ cố gắng làm mọi chuyện thật tốt.
- Tôi đã cân nhắc qua rồi, cảm thấy để ông tiếp nhận Hoa Thanh là thích hợp đấy. Ông là lão nhân Hoa Thanh, hơn nữa năng lực lại rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017467/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.