- Đường Trọng, tao muốn giết mày. Tao nhất định phải giết mày...
Tô Cẩm Dự khóc sướt mướt, lớn tiếng gào khóc.
Trong nội tâm Đường Trọng cũng hơi hối hận. Bắt nạt loại phụ nữ có chỉ số thông minh thấp như thế này thì bản thân mình cũng bị hạ thấp xuống một bậc.
Chẳng qua đây cũng là chuyện không còn cách nào khác nữa.
Dù sao thì cái thế giới này vẫn do đại đa số người bình thường hợp thành đó. Nếu ai cũng có trí tuệ như mình thế này thì sợ là đã xảy ra thế chiến thứ ba thứ tư mười mấy lần rồi.
Đường Trọng nhìn Lục Quân Trác ngồi đối diện, vừa cười vừa nói.
- Cô ta muốn châm ngòi cậu, tôi thật sự không nhìn được nữa rồi, đành phải giúp đỡ cậu xử lý cô ta.
Lục Quân Trác cúi đầu uống rượu nói:
- Chuyện này chẳng liên quan gì tới tôi.
Hắn không ngốc, chẳng dại mà bị dây vào chuyện này. Tô gia được gọi là dòng họ đệ nhất Tô Hàng, Tô Cẩm Dự dù ngu xuẩn một chút thì cũng không phải là người dễ bị bắt nạt như vậy.
- Cậu không muốn cảm tạ tôi thì thôi
Đường Trọng nhìn Tô Sơn nói:
- Bạn bè cũng gặp rồi, rượu cũng uống rồi, chúng ta có cần về nhà nghỉ ngơi không?
Đã xảy ra chuyện không vui thế này, gặp gỡ tâm tình có tốt mấy cũng đã biến mất gần như không còn rồi.
Tô Sơn cũng hiểu là hiện giờ không cần phải ở lại đây nữa, gật đầu nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017358/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.