̣t nhiên bị bệnh
Khu nhà tổ tiên Tô gia.
Đợi đến lúc Đường Trọng lái xe đi xa, lão quản gia nghĩ ngợi rồi nhanh chóng đi về báo cho lão gia một tiếng.
Lão gia vẫn còn ngủ say. Ông đứng cạnh gọi một tiếng, không ai trả lời.
Vì thế ông liền ngồi xuống cái ghế bên cạnh, muốn chờ lão gia tỉnh lại rồi báo cáo chuyện này với ông ấy.
Đợi một phút lại một phút, đợi một lúc rồi một lúc, nhìn ra bên ngoài thì đã thấy một giờ trôi qua mà lão gia vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy. Ông lại đi đến bên người Tô lão gia rồi khẽ gọi.
- Lão gia, Tam nha đầu mang đại phu nhân đi Minh Châu rồi.
Lão quản gia lại nói. Đây là chuyện lớn trong nhà, là một quản gia, ông nhất định phải báo với lão gia một tiếng mới được.
- Bên ngoài có người chặn lại, là trợ thủ Vương Bằng Trình của nhị gia.
Lão gia không nói gì.
Lão quản gia cảm thấy chuyện này có chút không đúng.
Người già rất khó ngủ say, có một cơn gió thổi qua đều tỉnh lại ngay. Đặc biệt là Tô lão gia, lớn tuổi, sức khỏe không được tốt. Lúc mơ thấy ác mộng ông ấy còn thường xuyên nói mớ.
Hôm nay mình đặc biệt gọi, sao lão gia có thể không nghe thấy được?
- Lão gia...
Lão quản gia vươn tay ra đẩy Tô lão gia.
Tay lão quản gia còn chưa chạm tới thì lão gia đã đổ người từ trên ghế xuống.
Lão quản gia vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017337/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.