Nghe nói lúc ba bốn giờ là thời điểm con người ngủ say nhất. Sau tường một toà biệt thự, một bóng đen trượt xuống từ góc tường không một tiếng động.
Bóng đen hơi dừng lại lắng nghe động tĩnh chung quanh rồi như tia chớp di chuyển về cửa sau toà biệt thự. Động tác của hắn vừa nhanh vừa linh hoạt giống như một con chuột ra ngoài kiếm thức ăn tránh con mèo vậy.
Lưng hắn dán trên cánh cửa, hai mắt nhìn quanh bốn phía, hai tay động đậy đằng sau.
Cạch…
Một tiếng cạch, cửa gian phòng liền mở ra.
Bóng đen hơi nghiêng người, liền lẻn vào phòng, cửa sau biệt thự lại được đóng lại.
Không biết qua bao lâu, ngọn đèn trong biệt thự sáng rực.
- Có trộm, người đâu mau tới, có trộm…
Thanh âm thê lương vang lên, tất cả người làm, người hầu ở trong biệt thự đều bị tỉnh giấc.
Các cô xoa đôi mắt mơ màng chạy đến phòng khách, khi nhìn thấy một đống hỗn độn trong phòng khách cũng không khỏi kinh ngạc.
Có một số người nhanh trí liền chạy đi mở cửa phòng khách để bao tiêu nhanh chóng vào nhà.
Tuy tất cả đèn đều sáng nhưng cũng không thể xác định tên trộm đã đi hay chưa. Có một số đàn ông đi vào cũng có thêm lực lượng bảo vệ.
Tô Vinh Bính mặc đồ ngủ, sắc mặt tái nhợt, quát hai gã bảo vệ vừa chạy tới:
- Tra. Kiểm tra từng căn phòng trống, hẻo lánh một.
Biệt thự bọn họ lớn như vậy, tên trộm chỉ cần tuỳ tiện trốn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017329/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.