Tô Vinh Quyền im lặng.
Hắn ngồi tựa trên ghế salon, cầm hộp thuốc lá trên bàn lên, rút ra một điếu đốt rồi hút mạnh một hơi. Khi cảm thấy có luồng khí nóng trong bụng, hắn mới thấy tinh thần an tĩnh một chút.
Không thể không nói hắn bị câu hỏi của cô khiến cho không phản ứng kịp.
- Nói thật, chú không mong cháu sẽ hỏi việc này, càng không muốn cho cháu biết rõ đáp án.
Tô Vinh Quyền nói.
- Tôi hiểu, bởi như vậy sẽ khiến ông cảm thấy mình rất khốn nạn.
Tô Sơn nói:
- Phụ nữ hay đàn ông đều có tâm lý phức tạp. Mặc dù ông đã làm đến bước này nhưng vẫn muốn dùng sự thẳng thắn để tôi có hảo cảm với ông, để cho tôi cảm thấy dù người chú này đã bán đứng tôi nhưng cũng không phải việc gì cũng sai.
- Cháu bắt đầu nghi ngờ từ lúc nào?
Tô Vinh Quyền không để ý những lời châm chọc của Tô Sơn, hỏi.
- Tại cái ngày ông bán đứng tôi.
Tô Sơn nói.
- Vì sao lúc đó lại hoài nghi?
- Bởi vì tôi vẫn coi ông như cha, mà ông cũng đối xử với tôi như con gái.
Tô Sơn nói:
- Nhưng, ngay cả con gái mình cũng bán thì anh em có là gì?
Tô Vinh Quyền lại hút một ngụm thuốc lá, nói:
- Chú còn tưởng chuyện này vĩnh viễn cũng sẽ không có người biết.
- Đúng vậy. Dưới sự cố gắng của ông, tôi vẫn hận cả nhà Tô Vinh Bính. Tôi cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017318/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.