Khi Đường Trọng mở mắt ra, cũng có một đôi mắt sáng ngời xinh đẹp đang nhìn hắn.
- Đang nghĩ tới chuyện kết hôn đây.
Khương Khả Khanh cười nói tự nhiên.
- Vì sao?
Đường Trọng hỏi.
- Buổi tối ngủ có người làm bạn, sáng dậy rời giường có thể chúc buổi sáng tốt làm. Loại cảm giác này cũng không tệ lắm.
Khương Khả Khanh đặt một cánh tay dưới đệm, áo ngủ rộng thùng thình tụt xuống, để lộ một đoạn cánh tay trắng như ngọc.
Chú ý tới ánh mắt của Đường Trọng, Khương Khả Khanh cười khanh khách nói:
- Gợi cảm không?
- Gợi cảm lắm.
Đường Trọng khen ngợi. Hắn nói những lời này đều phát ra từ nội tâm cả. Nếu như ngay cả Khương Khả Khanh mà không thể dùng từ "gợi cảm" để hình dung thi hắn thật cũng không còn biết ai có thể dùng từ này nữa.
- Ôi, tôi là một người phụ nữ đẹp như thế, lại không cho người đàn ông nào được hưởng, thật sự là phung phí của trời mà.
-......
- Cậu không đồng ý à?
- Tôi rất đồng ý.
- Đúng là biết nghe lời.
Khương Khả Khanh ôm cổ Đường Trọng, hôn mạnh lên trán hắn một cái rồi nói:
- Rời giường, đi làm điểm tâm giúp tôi đi.
Đường Trọng đứng từ trên giường dậy, nhìn quần áo nhăn nhúm trên người, cười khổ.
Đêm qua hắn kể chuyện cho Khương Khả Khanh xong, thế là Khương Khả Khanh lăn ra ngủ. Hắn cũng không tắm rửa, thậm chí quần áo cũng chẳng thèm cởi, nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017311/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.