Phốc!
Trương Hách Bản không nhịn được cười ra tiếng.
Cô nhìn Đường Trọng nói:
- Người ta nói là ăn cơm dau rưa, tại sao qua miệng anh lại thành cơm đại tiện rồi?
- Ăn cơm cùng mấy kẻ đại tiện, không phải cơm đại tiện thì là gì?
- Anh thật giỏi. Tôi ngày càng thích anh rồi, làm sao bây giờ?
- Người lớn nói chuyện, trẻ con ở một bên chơi đi.
Đường Trọng không kiên nhẫn nói. Nha đầu kia sao lại nhảy vào phá hư không khí chứ? Cô nói vậy thì hắn sao có thể hoà thuận đàm phán với bên Chung An Quốc được?
- Đường Trọng, cậu sẽ phải hối hận. Cậu nhất định sẽ hối hận.
Chung An Quốc tức giận quát.
- Cậu biết cậu đang làm gì không? Cậu tát tôi chẳng khác gì tát Trần thiếu gia, tát các công tử của Hoa Bắc. Tôi sẽ khiến các cậu phải chết, khiến các cậu chết không có chỗ chôn, khiến các cậu bị đùa đến chết rồi vứt xác ra đường.
Đường Trọng liền lấy điện thoại từ trong túi áo ra, vừa cười vừa nói:
- Ông từng xem phim cảnh sát hình sự chưa? Tôi đã xem rồi. Trong đó có một câu tôi thấy rất tuyệt và cũng nhớ rất rõ ràng: ông có thể im lặng nhưng từ giờ trở đi những lời ông nói đều được coi là bằng chứng buộc tội ông trước toà.
Đường Trọng ấn loa phát thanh, sau đó từ trong điện thoại truyền ra giọng nói của Chung An Quốc: Chỉ là có người muốn mời cậu Đường và cô Trương đi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017246/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.