Không thể để người thành thật bị chèn ép.
Là một người thành thật, bạn học Đường Trọng sẽ không để mình bị chèn ép.
Từ lúc mới bắt đầu, hắn đã bất mãn với trận thi biện luận này.
Hắn là người có sức quan sát rất nhạy cảm, ai có địch ý với mình, dù chỉ là một ánh mắt hay một động tác hắn đều có thể hiểu.
Tất nhiên có một số người là ngoại lệ, ví dụ như Đổng Tiểu Bảo, Đổng Bồ Đề, thậm chí là tên vẽ hổ nhà họ Khương nữa. Trong lòng bọn họ hận không thể đem mình phanh thây xé xác nhưng ở chung với bọn họ lại khiến người ta như tắm gió xuân tuỳ ý thân mật, giống như bạn già nhiều năm vậy.
Đó đều là những kẻ không bình thường mà Carter lại là một người bình thường, tình cảm của hắn để lộ ra ngoài, vừa xem liền biết.
Trong tiệc trà, hắn bưng cốc cà phê nói chuyện vài câu với viện trưởng William Vance, sau đó William Vance liền đi tới đề nghị tổ chức trận thi đấu này với Sư Vĩnh Cương. Đường Trọng nhớ kỹ một màn này.
Trong quá trình thi biện luận, Carter còn nhiều lần vũ nhục dân tộc Trung Quốc và các thành viên thi biện luận. Một màn này Đường Trọng cũng nhớ kỹ.
Thành viên Nam Đại đều là học sinh, lại là đội khách nên đối với đại học Yale là trường học nổi tiếng cấp thế giới vẫn có một chút e sợ.
Trong lòng bọn họ rất căm tức nhưng lại không thể làm gì. Bởi đây là đang tranh luận, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017216/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.