- Quân tử báo thù, mười năm không muộn. Đáng tiếc, ta lại là tiểu nhân.
Quách Vân Tung rất thích những câu nói này.
- Ta là người không thích thù hận, bình thường có cừu thì báo tại chỗ.
Nhưng Quách Vân Tung càng thích những lời này hơn.
Quách Vân Tung không phải người rộng lượng, cũng không thể như người ta nhất tiếu xóa ân cừu, nhưng nhịn một cục tức thì lại có thể.
Quá trình đấu tranh của ông ta với Đường Trọng thì chính ông ta là kẻ bị khuất nhục. Cũng đã bị Đường Trọng khi dễ nhiều lần, mỗi lần như thế lại khiến cho người ta có cảm giác chết đi sống lại.
Không nói danh tiếng của T4 xấu đi cùng sự ra đi của Chung Minh Vũ khiến cho Bác Nghệ gặp phải tổn hại cực lớn về kinh tế, chỉ là ông ta đã vứt bỏ quá nhiều thứ trước mặt Đường Trọng. Danh dự, tôn nghiêm, còn có hy vọng vào cuộc sống.
Hắn Quách Vân Tung xuất thân bất phàm, ra tay xa xỉ, có nhãn lực, có tâm cơ, từ khi xuất đạo đến nay, còn chưa từng có ai có thể nói đùa với ông ta, đụng đến một sợi tóc trên đầu. Càng không nói đến mấy loại hình tra tấn như là sút tiểu huynh đệ hay là dí nước nóng vào hoa cúc để bạo.
Nhưng do cái tên kia mà chính ông ta đã phải nhận lấy hết thảy.
Ông ta có đến một ngàn cái lý do để hận Đường Trọng, càng có một vạn lý do để trả thù Đường Trọng.
Hai ngày trước Đường Trọng mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017031/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.