Trời đất chứng giám, Đường Trọng không hề có ý muốn khoe khoang gì cả. Mà bởi vì bên cạnh hắn lại có tới 2 cô gái, mà hai cô gái này lại xinh đẹp đến như vậy—thôi được rồi, tạm gác cái đề tài này tại đây đã.
Hắn biết rõ mình đến đây vì cái gì, hắn đến đây là bởi hắn muốn kiếm tiền, hắn đến đây để mở rộng mối quan hệ, là bởi vì muốn cùng những người này hợp tác làm ăn.
Hắn phải phải tỏ ra thân thiết, chan hòa, phải tỏ ra là người có học thức, phải lễ phép nho nhã. Tất nhiên, hắn còn muốn cho mọi người biết rằng vị thế của hắn không hề nhỏ, đừng có dại mà trêu chọc tôi, không thì tôi quyết không tha cho lũ rùa các người.
Đường Trọng quyết định dùng kiến thức uyên bác, tướng mạo tuấn tú và nụ cười say đắm lòng người của mình để thuyết phục họ. Trong khi mắt hắn nhìn thẳng về phía trước, hắn nhìn vào người đối diện rồi gật đầu làm quen với họ, hắn hỏi nhỏ Thu Ý Hàn:
- Thấy anh cười thế nào?”
- Thật ngốc.
Thu Ý Hàn khẽ trả lời.
- Sao mà ngốc chứ?
- Giống như nhân viên gạ gẫm mọi người mua bảo hiểm vậy.
Thu Ý Hàn nói rõ.
- ……………………………
Nụ cười trên mặt Đường Trọng dần dần tắt. Bởi vì hắn phát hiện có một người đang cười với hắn.
Một cái cười nhạt.
Người đó liền cầm chén rượu tới trước mặt hắn, nhìn hắn với vẻ mặt mỉa mai.
- Thằng này có bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2017013/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.