Tách tách tách….
Bởi vì khi lưỡi dao được rút ra lại không có gì lấp vào nên trên bụng hình thành một cái lỗ nhỏ. Máu tươi cùng thịt xen lẫn một chỗ tạo thành một chất hỗn hợp chảy ra mặt đất, không có gì ngăn cản.
Khuôn mặt Đổng Tân Hàng tươi cười, bộ dáng thất bại trước đây được thay bằng tinh thần sáng láng, toả sáng giống như được thêm một lần sống lại.
Hắn được giải thoát rồi!
Cửa phòng bị người nhẹ nhàng đẩy ra, Đổng Tiểu Bảo xuất hiện rồi đẩy xe lăn ra bên ngoài.
Hắn căn bẳn không liếc Quan Ý một lần, với hắn mà nói, người kia chỉ như một việc của quá khứ mà thôi, đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Mãi cho đến sân vườn của khu nhà nhỏ bên cạnh, Đổng Tiểu Bảo mới dừng lại.
- Lấy rượu cho chú.
Đổng Tân Hàng nói.
- Được.
Đổng Tiểu Bảo không hề do dự đồng ý. Tuy bác sĩ nói thân thể của ông không thích hợp uống rượu, nhưng nếu cứ tuân theo quy định thì cuộc sống còn ý nghĩa gì?
Hắn đi vào lấy ra hai chai rượu tây, Đổng Tân Hàng xua tay nói:
- Lấy rượu đế.
- Được. Vậy thì rượu đế.
Đổng Tiểu Bảo lại xoay người lại, lấy hai chai rượu đế ra.
- Mao Đài của cháu, bình thường cũng không nỡ uống một ngụm.
Đổng Tiểu Bảo cười ha hả nói. Hắn mở cả hai chai, một chai đưa cho Đổng Tân Hàng, còn mình cầm một chai khác, nói:
- Chú ba, mời.
Coong…..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016989/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.