Nghe Sóc từ chối mình, Carter cực kỳ tức giận, nói:
- Có gì khác nhau? Mục tiêu của chúng ta là giống nhau. Tôi muốn hắn chết, cô cũng vậy.
- Không giống nhau.
Sóc lạnh giọng nói:
- Tôi giết hắn theo phương thức của tôi, mà không phải nghe theo cách của anh.
- Lúc nào thì cô giết hắn? Giết hắn bằng cách nào?
- Không thể trả lời.
- Chẳng lẽ còn tốt hơn phương pháp của tôi hả?
Carter nói:
- Tôi có thể dễ dàng tiếp cận hắn, rồi có thể cho thuốc độc vào trong nước trà hoặc cà phê của hắn. Tôi có rất nhiều cách tiếp cận hắn, còn các người thì sao?
Sóc nhẹ thở dài, nói:
- Anh biết không? Anh tìm tôi tới là một sai lầm ngu xuẩn.
- Sai lầm ngu xuẩn gì?
- Bọn họ chỉ cho phép anh liên lạc với tôi khi cần thiết.
- Tôi nghĩ là lúc này đây. Bây giờ tôi cần cô giúp.
Carter tất nhiên không muốn thừa nhận mình sai. Lúc này mới vì tổ chức làm nhiệm vụ mà đã bị người khác vạch chỗ sai, thì không phải sẽ tạo thành vết bẩn trong cuộc đời mình sao?
- Chuyến đi lần này, bọn họ không giao cho anh nhiệm vụ nào. Bọn họ hi vọng anh dùng thân phận của một học sinh tới đây, không cần gánh bất cứ trách nhiệm nào.
Sóc nói:
- Bọn họ không muốn anh bị lộ. Bởi vì con đường tương lai của anh còn rất dài.
- Bị lộ?
Carter như nghe được chuyện buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016967/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.