Nếu chỉ nhìn khuôn mặt rất có khí chất thần tượng của Đường Trọng, mà lại không biết thân phận hắn thì thật đúng là có thể bị hắn lừa.
Nhưng Thu Hồng Đồ lại hiểu rõ thân phận của Đường Trọng, là một kẻ mà bà ngoại không thương, cậu ruột không thích, vô số người muốn ăn sống nuốt tươi, uống máu hắn mà hắn lại dám nhận mình là người được nhiều người yêu thích hả. Lừa đảo thì cũng phải có nghề nghiệp đạo đức chứ? Cậu qua loa với người khác như vậy thì được chứ tôi không mắc lừa.
- Thông minh quá sẽ bị thông minh hại.
Thu Hồng Đồ giễu cợt nhìn Đường Trọng:
- Nếu tôi nói đây chỉ là một tờ giấy vớ vẩn thì có thể khiến cậu thất vọng không?
- An toàn là trên hết.
Đường Trọng nói:
- Trí nhớ của cháu cũng không tốt, cũng lo lắng có nhược điểm gì rơi vào tay chú. Chẳng qua, nếu là một tờ giấy vớ vẩn thì càng tốt hơn. Có mất thì chúng ta cũng không thấy tiếc.
- Chẳng qua, đúng là cậu có nhược điểm bị tôi biết.
Thu Hồng Đồ nói:
- Cậu còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt sao?
- Nhớ rõ.
Đường Trọng gật đầu:
- Không phải là chú ghi âm lại cuộc đối thoại của chúng ta chứ?
Thu Hồng Đồ sững sờ nói:
- Để ngừa vạn nhất. Ai biết kẻ ngồi đối diện với mình là người hay quỷ đây? Cẩn thận một chút tức là an toàn hơn một chút.
- Cháu cũng học được điểm này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016958/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.