- Việc này, không thương lượng.
Cái trán Đường Trọng đổ mồ hôi.
Để cô đâm ba nhát, vậy cái mạng nhỏ này của tôi liệu còn không?
Nếu cô chọc đùi hay chọc mông còn được, chứ nếu cô cứ nhằm vào tim gan phổi thận mà đâm thì không phải tôi thiệt thòi lớn sao?
- Đồ hẹp hòi.
Đổng Bồ Đề u oán liếc Đường Trọng, nói.
“……..” về loại chuyện này thì chỉ có thể keo kiệt thôi. Nếu tôi không hẹp hòi thì tôi sẽ chính thức trở thành quỷ rồi.
- Nếu anh đồng ý để tôi đâm ba nhát thì tôi có thể coi như trước kia chưa từng xảy ra chuyện gì. Tôi có thể cùng anh từ chối, cùng gánh vác tất cả áp lực.
Đổng Bồ Đề nói.
- Hai người cùng gánh so với một người thì nhẹ nhõm hơn nhiều.
- Tại sao là ba nhát?
Đường Trọng hỏi. Lúc trước hắn chỉ đâm cô hai nhát thôi mà.
- Anh không tính tiền lãi hả?
Đổng Bồ Đề tức giận:
- Anh nợ người ta tiền còn phải trả tiền lãi cho người ta, huống chi là thiếu người ta mấy nhát dao đâm. Hơn nữa, tôi sức yếu, có thể ba đao còn không ác bằng hai đao của anh đâu.
“….”
Cô quá khen rồi.
Đường Trọng đầu đầy mây đen.
Nhưng Đổng Bồ Đề lại giả vờ không hiểu, vui vẻ nói:
- Vừa rồi tôi đi xem buổi biểu diễn của Trương Thượng Hân.
- Cô ấy hát rất hay đúng không?
- Hai người nhảy rất đẹp.
- Cám ơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016954/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.