Chính mình không biết xấu hổ thì cảm giác rất giỏi, nhưng người khác không biết xấu hổ lại khiến Đường Trọng thấy rất áp lực.
Thái Tam Pháo lấy cớ này làm cho Đường Trọng ngây người, sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy, giống như làm mấy chuyện trái với lương tâm như trộm cô dâu, hay đào mộ người ta vậy.
Nghe mà xem, nghe mà xem, người sống trên núi chất phác cỡ nào nha. Hắn cầm dao đi cướp chỉ là vì người sống trên núi rất chất phác, nên ngại nói tăng giá tiền với mình.
Điều này làm cho Đường Trọng, người vốn coi lợi ích là trên hết, đến anh em ruột thịt cũng phải tính toán rõ ràng cảm thấy rất áy náy. Kết quả áy náy chính là, hắn phẫn nộ, vọt tới trước mặt Thái Tam Pháo, đạp mạnh vào người hắn hơn người phát.
- Không chủ động tăng gia là vì người sống trên núi rất chất phác, còn muốn cưỡng ép thiếu nữ xinh đẹp là vì chúng mày không lấy được vợ hả?
Đường Trọng liên tục cười lạnh. Nhưng vì sao phải là thiếu nữ xinh đẹp hả?
Tuy vừa rồi hắn ẩn núp ở nơi cách bọn sơn tặc này khá xa, nhưng tai Đường Trọng rất thính, nên đã nghe rõ ràng nội dung cuộc đối thoại của bọn chúng.
Hắn nghe được bọn chúng tranh chấp xem ai ăn Tô Sơn trước. Đường Trọng vừa tức vừa buồn cười. Cái bọn khốn kiếp không biết lớn nhỏ này, coi tao xếp hạng thứ mấy hả?
Tao còn chưa từng chơi mà chúng mày tranh giành cái gì hả?
Hơn nữa, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016944/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.