Trong nhà ông sâu rượu chỉ có một cái giường lớn, một cái chăn mà thôi, mà lão cũng chẳng quan tâm tới truyền thống tốt đẹp, kính già yêu trẻ của dân tộc Trung Hoa, mặc kệ hai đứa trẻ con kêu gọi khản cổ cũng chẳng trả lời, không một tiếng động mà bò lên nằm trên cái giường duy nhất, đắp cái chăn duy nhất.
Đường Trọng và Tô Sơn, bốn mắt nhìn nhau một lúc, cuối cùng Đường Trọng vẫn chủ động lên tiếng:
- Giờ chỉ còn một cách thôi.
- Cách gì?
- Không phải chúng ta có lều vải hay sao? Dựng lều trong nhà vậy.
- Cũng chỉ có thể như vậy thôi. Nhưng mà chỉ có một cái thôi.
Tô Sơn gật đầu. Lúc nói chuyện cô còn cảnh giác nhìn chằm chằm vào Đường Trọng, như muốn nói cho hắn, hắn phải hiểu rõ ý của cô rồi chứ?
- Chuyện này cực đơn giản.
Đường Trọng cười lớn.
- Tôi có hai phương án nha. Một là cô ngủ với ông nội, tôi lều vải….
Nói tới đây thì Tô Sơn liền trừng đôi mắt đẹp về phía Đường Trọng không nói lời nào.
Đường Trọng sờ sờ mũi, nói:
- Tôi biết ngay cô sẽ không đồng ý. Thứ hai chính là hai người chúng ta cùng ngủ trong lều vải.
Tô Sơn vẫn trợn đôi mắt to tròn lên, không nói một lời.
- Thế thì tôi cũng hết biện pháp rồi. Tạm thời tôi mới nghĩ tới hai phương án này thôi.
Đường Trọng phẩy tay, bất đắc dĩ nói.
- Tôi chỉ có một phương án. Anh ngủ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016937/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.