Mặc dù văn hóa đông tây có phân biệt, nhưng mỹ nữ đối với mỹ nữ vẫn luôn có địch ý, thế mà khi nhìn thấy người con gái ngồi trên tảng đá kia thì Ngân Hồ vẫn có cái cảm giác hai mắt tỏa sáng vậy.
- Thật là đẹp.
Trong lòng ả thầm nghĩ, ả là người phương tây, không có cách nào dùng những mỹ từ để thể hiện cảm thụ của nội tâm mình, chỉ có một “đẹp” là lời ca ngợi tốt nhất.
Tất nhiên, khi người phương tây muốn khen con gái nhà người ta đẹp thì thường dùng từ “hot”, thế nhưng với vị nữ thần đồng này thì dùng từ “hot” có lẽ không phù hợp cho lắm.
Khi Ngân Hồ nhìn thấy cô gái kia thì cô ta cũng đưa ánh mắt bình thản về phía ả.
Hai người mắt đối mắt, không có địch ý quá lớn, chỉ có chút hiếu kỳ mà thôi.
- Sao cô không chạy?
Ngân Hồ hỏi.
- Chạy không nổi.
Tô Sơn trả lời, đối với một vị tài nữ nổi danh của Nam Đại thì nghe hiểu tiếng Anh, hay là khẩu ngữ của đều rất tốt.
- Thế nên cô liền không chạy?
- Chạy không nổi thì chạy làm gì?
- Nói cũng đúng. Cô so với nhiều người thì thông minh hơn thật.
Ngân Hồ cười.
- Nhưng vẫn giống với nhưng người cô nói mà thôi, chạy không thoát được số phận tù binh.
Tô Sơn thở dài.
- Tôi thích cô rồi nha.
- Thật xin lỗi, tôi không thể nào nói ra được lời giống cô như thế. Bởi chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016931/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.