Ý trong lời nói của Kim Duyên là mọi người nhìn mà xem, tôi nói có đúng không? Còn không phải là ngôi sao quen biết rộng sao?
Nhưng phối hợp với vẻ mặt, dáng tay của hắn, tiếng cười cuồng vọng của hắn thì biểu hiện ra ý tứ lại hoàn toàn tương phản. Thằng ranh này ra vẻ chưa, hắn nghĩ hắn là ai chứ? Lại có thể tùy tiện quen biết nhân vật như Cơ Uy Liêm sao?
Lại nói, ngay cả ba công tử Minh Châu còn không biết, làm sao mà biết Cơ Uy Liêm được? Cơ Uy Liêm tuy không nổi danh như ba công tử Minh Châu nhưng lại là tồn tại cao cấp hơn. Không phải người trong hội bọn họ thì chẳng thể biết được tới hắn.
Kẻ địch của bạn bè chính là kẻ địch của mình, mà bạn bè của bạn thì cũng là bạn mình.
Biểu hiện của Kim Duyên dù có không rõ ràng nhưng những người khác nói chuyện liền không khách sáo chút nào.
- Xin đi, nói đùa thế cũng chẳng buồn cười đâu. Một ngôi sao nhỏ tí mà lại biết Cơ đại thiếu gia sao?
- Một năm kiếm được bao nhiêu tiền hả? Ba triệu sao? Hay năm triệu hả? Được rồi, dù là một tỷ thì cũng đã đủ cho Cơ đại thiếu gia đổi một chiếc xe chưa? Cơ đại thiếu gia cũng không thiếu xe nổi tiếng, hàng năm đều đặt ở Đức và Ý vài chiếc về đấy.
- Cơ đại thiếu gia cũng không giao tiếp với ngôi sao mà là "chơi" ngôi sao đấy... Trương Hách Bản, cậu trừng mắt với tôi làm gì? Chuyện trong nghề của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016845/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.