Lâm Vi Tiếu đẩy cửa phòng, nhìn Đường Trọng đang ngồi trên ghế mát xa, ngâm chân nước ấm.
Trời mùa đông giá lạnh, Lâm Vi Tiếu đi giày cao gót bận bịu cả ngày, trở về phòng riêng, cởi giầy ra, nằm trên ghế thư giãn gân cốt, ngâm nước ấm, toàn bộ thể xác và tinh thần đều sẽ trở nên thoải mái sung sướng.
Ghế mát xa vận động không ngừng dọc theo người Đường Trọng. Mắt hắn khép hờ, trên mặt mang theo vẻ tươi cười thản nhiên, dáng vẻ rất hưởng thụ, giống như căn bản không bị ảnh hưởng bởi chuyện vừa xảy ra vậy.
Lâm Vi Tiếu đổi dép lê, đi tới cạnh bồn nước, tự tay rửa chân cho Đường Trọng.
Đường Trọng mở to mắt, ngăn cản:
- Loại chuyện này còn phiền tới em sao? Anh cũng có tay mà.
- Trước kia chẳng phải đều do em rửa cho anh à?
Lâm Vi Tiếu oán trách:
- Em còn chưa già đã ghét bỏ em rồi hả?
Đường Trọng nhìn ánh mắt cố chấp của Lâm Vi Tiếu, thở dài khe khẽ, nói:
- Chị khóa trên, thật ra chị không cần làm vậy. Dù ở thời điểm nào thì chị vẫn là chị khóa trên của tôi.
Cái tiếng chị khóa trên liền động tới tâm sự của Lâm Vi Tiếu. Hốc mắt cô đỏ bừng, không ngăn nổi nước mắt chảy xuống.
Cô cúi thấp đầu, cẩn thận mát xa huyệt vị trong lòng bàn chân Đường Trọng.
- Nhà em ở trong một thị trấn nhỏ, cha là công nhân nhà máy thép, mẹ mở một cửa hàng nhỏ... Cuộc sống tuy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016810/chuong-844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.