Ôn Nhã lên xe của cô xong cũng không bảo lái xe đi luôn.
Cô không mở miệng, tất nhiên tài xế không dám tự quyết định.
Cô ngồi đó im lặng và chờ đợi, chờ đợi người khách mà cô tin chắc sẽ tới.
Vệ sĩ ngồi ở vị trí ghế lái phụ cũng rất hiếu kỳ. Hạng người gì lại khiến tiểu thư Ôn Nhã phải ngồi chờ một thời gian dài như vậy chứ? Phải biết quan niệm thời gian của cô rất mạnh, ghét nhất là người tới muộn, dù là có lý do gì đi nữa. Lần trước có một vị bá tước rất có ảnh hưởng hẹn gặp cô, đến muộn hai phút, cô liền không theo tiếp đón, lập tức rời đi.
- Cộc cộc...
Cửa kính được người gõ vang.
Ôn Nhã quay sang nhìn, thấy bên ngoài có một người thanh niên nam được cười thản nhiên.
Vệ sĩ nhìn về phía Ôn Nhã, chỉ cần thấy trên mặt cô hơi không vui thì hắn sẽ nhảy xuống xe, đuổi ngay người thanh niên đang có ý đồ quấy rầy kia đi.
- Để hắn vào đi.
Ôn Nhã nói.
- Vâng thưa tiểu thư.
Vệ sĩ nghĩ may mà vừa rồi mình không tự cho là thông minh mà hành động quá khích. Hóa ra người thanh niên này chính là người khách mà tiểu thư đang chờ.
Vệ sĩ nhảy xuống xe, chủ động mở cửa giúp Đường Trọng, ra hiệu mời vào.
Đường Trọng gật đầu cảm ơn, sau đó mới tiến vào chiếc xe đặc chế cực kỳ xa xỉ này.
Hai người đồng thời ngồi ở ghế sau. Đánh giá gần cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016786/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.