- Chào bác ạ. Thu Ý Hàn cúi đầu với một người phụ nữ ung dung đẹp đẽ quý phái bảo dưỡng nhan sắc vô cùng tốt. - Ai nha, Ý Hàn càng ngày càng đẹp. Người phụ nữ cầm bàn tay nhỏ bé của Thu Ý Hàn, trìu mến vô hạn nói: - Gặp mặt lần trước là lúc nào rồi? Là lúc Ý Hàn còn là đứa trẻ nhỉ. Mới nháy mắt đã trưởng thành thành thiếu nữ rồi. Ý Hàn, con đã không đến nhà bác thăm bác trong thời gian dài rồi đấy? - Bác, thật xin lỗi. Thu Ý Hàn đỏ mặt nói. Nếu là đứa nhỏ khác thì nhất định sẽ nghĩ ra một lý do giải thích cho bản thân. Ví dụ như nói bản thân học hành quá nhiều, ví dụ như nói bản thân phải học múa, đàn dương cầm nên không có thời gian. Nhưng Thu Ý Hàn sẽ không như vậy. Không đến chính là không đến, cô không muốn lừa người khác và bản thân. Đứa nhỏ thiện lương có đường ăn. Nhìn thấy dáng vẻ bối rối đáng yêu của Thu Ý Hàn, Lâm Chi lại càng vừa lòng với Thu Ý Hàn hơn. Tuy trong lòng bà đã thật sự tán thành việc hôn nhân này, cũng hiểu được con trai mình gả cho con gái Thu gia là tương xứng nhưng nhà gái tài đại khí thô, khả năng sẽ khiến con trai bực bội chịu thiệt. Giờ nhìn thấy Thu Ý Hàn đơn thuần hào phóng, không có tính âm hiểm tâm kế hay yếu ớt ngang ngược của đại tiểu thư, bà hoàn toàn yên lòng. Một đứa bé gái như vậy, con trai bà có thể thu phục được. - Đứa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-bao-thien-vuong/2016738/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.