Thái tử im lặng lắng nghe, lẩm bẩm: "Phụ hoàng mãi mãi đúng, mãi mãi đúng sao?"
"Đúng vậy!" Minh Hi nói, "Tất nhiên, nếu sau này điện hạ đăng cơ, thì điện hạ cũng mãi mãi đúng."
Thái tử đột nhiên nhìn nàng với ánh mắt rực sáng, Minh Hi chậm rãi đứng dậy, nói: “Hoàng hậu bảo ta bế đứa bé qua cho bà xem. Ta báo ngài một tiếng, rồi sẽ mang nhũ mẫu theo.”
“Hoàng tỷ,” Thái tử bất ngờ gọi nàng lại, “người chưa từng... chưa từng hận phụ hoàng sao?”
Minh Hi cúi đầu đáp: “Ta từng thề rằng nếu ra khỏi cung, ta sẽ không bao giờ trở lại, dù sống cuộc sống của dân thường cũng không muốn dính líu đến hoàng cung thêm một chút nào nữa.”
“Vậy tại sao? Sau khi đại hôn, người lại như biến thành một người khác?” Thái tử không hiểu hỏi, ta cũng chăm chú lắng nghe, ta cũng muốn biết, tại sao lại như vậy.
“Bởi vì ta đã gả cho Chu Phi rồi. Người sống trên đời, cần phải có chút chấp niệm thì mới có thể sống lâu hơn. Thái tử điện hạ, ngài hãy suy nghĩ thật kỹ chấp niệm của mình là gì, khi đã hiểu ra rồi, những thứ khác sẽ không còn quan trọng nữa.” Minh Hi nói xong, liền quay người bước ra ngoài.
Ta đột nhiên cảm thấy bối rối, vội vàng né tránh, không hiểu sao, vào khoảnh khắc đó, ta lại thấy mình không dám đối diện với nàng.
06
Chuyến thăm của Minh Hi thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-an-cong-chua/3625405/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.