“Thực ra, lần xuất chinh này, nếu ngươi có chuyện gì, đó là cơ hội tốt cho ta.” Hàn tướng quân uống say bí tỉ, nói thẳng với ta.
“Chỉ tiêu diệt một bộ tộc Khải tộc, chiến công cũng không lớn lắm, những võ tướng như chúng ta ai chẳng muốn bình định biên cương, mở rộng lãnh thổ cho Đại Sở. Nếu phò mã ngươi thất bại trong cuộc đàm phán với Kiệt Nhung và Lang Vũ, triều đình tất nhiên sẽ phải khai chiến với chúng. Đây chẳng phải là cơ hội tốt để lập công sao?”
Càng nghe, tim ta càng lạnh. Chiến trường thay đổi từng giây, quá trình đàm phán càng khó khăn, nếu tướng quân và sứ thần không đồng lòng, thì sứ thần tất sẽ mất mạng.
“Đáng tiếc thay, Hòa An công chúa quá giỏi, ta còn chưa ra trận đã bị nàng nắm chặt sinh mệnh trong tay. Gia tộc họ Hàn chúng ta xuất thân từ hàn vi, không thể so với các thế gia đại tộc, hôm nay mọi công lao mà ta có được đều là ta liều mạng giành lấy trên chiến trường. Cho nên muốn diệt gia tộc họ Hàn, chẳng qua chỉ là một câu nói của các ngươi, những kẻ hoàng thân quốc thích. Ta không dám đánh cược tương lai của gia tộc họ Hàn vào tính mạng của ngươi, cho nên dù trận chiến này không thắng, ta cũng không thể để ngươi mất mạng. Đó là sự thật, phò mã đại nhân, mong ngươi đừng trách.”
Ta khoát tay, ta không có lập trường để trách Hàn tướng quân vì lòng riêng của ông ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-an-cong-chua/3625400/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.