Lòng Dương Dật Chi thêm trầm xuống. Một chiêu này của Đa La Tra nếu tấn công y, thì y cũng chưa chắc có thể đỡ nổi. Còn Cơ Vân Thường thì chẳng qua chi khẽ phất tay một cái!
Tuy y sớm đã đoán được võ công của Cơ Vân Thường đã cao đến mức không thể tưởng tượng, nhưng tận mắt chứng kiến cảnh này, cũng vẫn không thể không biến sắc.
Cơ Vân Thường chầm chậm bước qua bên người Dương Dật Chi, vạt áo lạnh lẽo của bà ta quệt xuống nền đá phát ra những âm thanh sột soạt khe khẽ, tấm áo choàng đen tuyền trên người cơ hồ như hoàn toàn không phân biệt gì với màn đêm xung quanh.
Bà ta dừng bước cạnh thi thể Đa La Tra, nhẹ lắc đầu nói: “Ta đâu có nói nhất định phải giết ngươi, tại sao người lại dễ bị kích động thế chứ?”
Bà ta thở dài một tiếng, cúi người cầm tay Đa La Tra lên. Bàn tay nắm chặt của nàng ta khẽ lỏng ra, Cơ Vân Thường đã nhặt thanh kiếm lên, chầm chậm quay đầu lại.
Ánh lửa bập bùng toàn thân Cơ Vân Thường được màn đêm bao phủ, trên mặt lại đeo một tấm mặt nạ xanh lè, bên trên không điêu khắc bất cứ hình thù gì.
Tuy không nhìn thấy gương mặt bà ta, nhưng ánh mắt của bà ta phảng phất vẫn như có thể xuyên qua lớp sắt xanh đó, dừng lại trên người Dương Dật Chi.
Cảm giác ấy vừa mê hoặc, lại vừa khủng bố đến mức không thể nói thành lời, đồng thời khiến người ta có cảm tưởng như thế trước ánh mắt ấy, bất cứ thứ gì trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-am-he-liet/1768221/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.